Tả người thân trong gia đình của em lớp 6 – Bài văn miêu tả anh trai, chị gái, ông em

Hướng dẫn các em học sinh lớp 5 6 làm bài văn miêu tả người thân trong gia đình em mà em yêu quý nhất đó có thể là bài văn miêu tả mẹ em, miêu tả bố em, miêu tả ông bà hoặc anh chị em của em, dưới đây là 3 bài văn mẫu về miêu tả 3 người thân khác nhau đề các bạn tham khảo và làm cho mình 1 bài văn tả người thân hay nhất nhé

Các bài viết về chủ đề tả người thân được quan tâm :

  • Tả người thân mà em yêu quý nhất lớp 6
  • Dàn ý Bài văn tả người thân mà em yêu quý nhất lớp 6
  • Viết đoạn văn tả người thân bằng tiếng Anh
  • Dàn ý tả người thân trong gia đình của em lớp 6
  • Tả người thân lớp 3
  • Tả người thân trong gia đình em lớp 5

“Có một nơi để về, đó là nhà. Có những người để yêu thương, đó là gia đình. Có được cả hai, đó là hạnh phúc”. Thật đúng như vậy, mái ấm gia đình với những người mà ta yêu thương sẽ truyền cho ta thêm nhiều sức mạnh trên hành trình dài rộng của cuộc đời, vực ta dậy sau những lần vấp ngã. Thật đáng quý biết bao khi mỗi ngày trôi qua đều được sống trong tình yêu thương của ông bà, cha mẹ, anh chị, được động viên, chia sẻ và dìu dắt. Trong chương trình ngữ văn lớp 6, các bạn sẽ gặp đề bài miêu tả người thân trong gia đình. Mỗi người có thể chọn người thân khác nhau để miêu tả. Nhưng dù là ai thì cũng cần miêu tả ngoại hình như mái tóc, gương mặt, mắt, mũi, miệng và miêu tả tính cách. Chú ý kể thêm kỉ niệm giữa bạn và người thân và lồng cả tình cảm của mình vào nữa nhé. Dưới đây là ba bài văn mẫu miêu tả người thân trong gia đình với ba đối tượng khác nhau để các bạn tham khảo. Chúc các bạn may mắn

BÀI VĂN MẪU SỐ 1 TẢ NGƯỜI THÂN TRONG GIA ĐÌNH EM LỚP 6 – MIÊU TẢ ANH TRAI CỦA EM

Người ta thường bảo nếu là hai chị em gái hoặc hai anh em trai thì sẽ dễ gần, dễ nói chuyện hơn vì cùng giới tính nên có lẽ sở thích cũng có phần nào giống nhau. Nhưng em lại không nghĩ thế. Vì em có một người anh trai không chỉ chu đáo, tài giỏi mà còn rất hiểu cô em gái nhỏ khó chiều của mình. Vì thế hai anh em em luôn gắn bó thân thiết với nhau và em vô cùng yêu quý và kính trọng người anh của mình.

Anh của em tên là Khánh Tú. Anh hơn em sáu tuổi, năm nay anh đang học lớp 12 tại trường chuyên của tỉnh. Anh rất cao, mới mười tám tuổi nhưng anh đã cao gần mét tám. Tuy vậy thân hình anh lại vô cùng chắc khoẻ. Cõ lẽ bởi vì anh chơi thể thao từ nhỏ nên mới có dáng người mạnh khoẻ như thế. Trái ngược với thân hình của mình, anh Tú lại có gương mặt nhỏ với làn da màu bánh mật vì buổi trưa mùa hè nào cũng trốn mẹ đi đá bóng. Mái tóc màu hạt dẻ được cắt ngắn gọn để lộ đôi lông mày rậm cùng vầng trán cao, rộng ánh lên vẻ thông minh. Thú vị nhất là vào mùa hè nóng bức, anh sẵn sàng chia tay mái tóc “tài tử” của mình để cạo trắng hớn. Anh bảo để vậy cho mát, gội đầu cũng đỡ mất thời gian. Nhưng sau mùa hè mà tóc anh mới chỉ mọc lên một ít, anh lại soi gương mà than rằng:”Tú đẹp trai đâu rồi?”. Những lúc như vậy, em hay bắt chước dáng vẻ của các vị sư thầy trong chùa để trêu anh. Nhìn điệu cười nắc nẻ của đứa em trời đánh, anh chỉ biết cười xoà. Nổi bật trên gương mặt thanh tú của anh là chiếc mũi dọc dừa cao và thẳng cùng đôi mắt to tròn toát lên vẻ cương định, quyết đoán. Em thích nhất là đôi môi của anh Tú. Đôi môi đỏ tự nhiên làm đứa con gái như em cũng phải ghen tị. Khi anh cười để lộ ra hàm răng trắng muốt, đều đặn. Nụ cười của anh lúc nào cũng rạng rỡ, tươi tắn làm sáng bừng cả không gian. Đôi bàn tay búp măng với những ngón tay thon dài, có đủ cả mười hoa tay. Có lẽ vì thế mà anh Tú vẽ tranh rất đẹp.

Anh Tú có tính cách trầm ổn nhưng lại có gương mặt mà em thường gọi là có “tính giải trí”. Hơn nữa, lúc gặp chuyện vui, anh lại rất biết trêu chọc mọi người khiến ngôi nhà của em lúc nào cũng rộn rã những tiếng cười. Em thường hay trêu anh rằng dường như có hai con người bên trong thân xác của anh vậy. Vì nhiều lúc, mặt anh có vẻ “đụt đụt” rất mắc cười, nhưng lúc cần lạnh lùng thì anh lại ngầu hết sức. Anh Tú học rất giỏi, mười một năm qua anh đạt danh hiệu học sinh giỏi với bảng thành tích đáng ngưỡng mộ. Những năm tiểu học và trung học, anh đều đoạt giải trong các kì thi của thành phố, của tỉnh. Lên cấp ba trường chuyên, anh lại tham gia kì thi học sinh giỏi cụm môn Toán và đều đạt huy chương bạc. Điều đó làm em rất tự hào và ngưỡng mộ.

Anh trai em là một người con rất đảm đang. Mẹ kể hồi mang thai em, anh đã biết phụ giúp gia đình làm việc nhà và nấu những món ăn đơn giản. Nhờ đó mà bố mẹ cũng đỡ vất vả hơn. Tuy là anh trai – em gái nhưng hai anh em em lại rất hợp nhau về sở thích. Cả hai đều thích xem phim hành động và vẽ tranh. Vì thế mà chúng em rất ít khi cãi cọ, ngược lại còn rất hiểu nhau. Anh là người luôn cho em lời khuyên mỗi khi em thất bại, luôn lắng nghe và chia sẻ niềm vui, nỗi buồn của đứa em gái. Điều này khiến anh trở thành người mà em vô cùng tin tưởng.

Chỉ còn một năm nữa thôi là anh Tú sẽ bước chân vào giảng đường đại học. Vì thế mà thời gian hai anh em trò chuyện, chơi đùa với nhau cũng sẽ ít dần. Nhưng em hi vọng không vì thế mà tình cảm anh em sẽ phai nhạt. Em sẽ luôn ủng hộ, tin tưởng và đồng hành cùng anh.

Hải Yến

nguoi than trong gia dinh em
KHi làm bài văn miêu tả người thân của em thì bạn có thể miêu tả ông bà bố mẹ anh chị em hoặc cô dì chú bác đều được

BÀI VĂN SỐ 2 MIÊU TẢ NGƯỜI THÂN EM YÊU QUÝ NHẤT – TẢ CHỊ GÁI CỦA EM

Nhung ơi, em học bài chưa đấy?”. Đó là lời nhắc nhở thân thương của chị tôi. Trong gia đình, ngoài ba mẹ, chị Yến là người tôi yêu thương nhất.

Chị gái tôi năm nay mười lăm tuổi, dáng người chị nhỏ nhắn nhưng hoạt bát. Khác với bạn bè cùng lứa tuổi có nước da trắng hồng, nước da chị ngăm ngăm màu bánh mật, có lẽ cái nắng những ngày hạ còn vương lại trên làn da ấy. Tôi thích nhất là áng tóc của chị, nó tuôn dài, đen nhánh và lúc nào cũng được chị kết gọn gàng sau gáy. Giống như mẹ tôi, mái tóc của chị luôn thoang thoảng mùi hoa bưởi thanh thanh, mùi bồ kết dìu dịu. Ai gặp chị lần đầu cũng không khỏi ấn tượng bởi đôi mắt bồ câu đen láy của chị. Ánh nhìn thân thương, dễ gần đó còn lưu lại mãi trong tâm trí. Chị sở hữu chiếc mũi dọc dừa làm gương mặt chị cân đối. Chị là người vui tính nên nụ cười rạng rỡ luôn nở trên môi.

Chị Yến là chị cả nên công việc nhà chị hay đỡ đần ba mẹ, ông bà. Sau những giờ học, đôi khi tôi nán lại trò chuyện với chúng bạn mà không để ý rằng chị tôi đã trở về nhà. Có khi đôi bàn tay nhỏ nhắn của chị đang khéo léo chuẩn bị mâm cơm chờ cả nhà, có khi chị giúp ông vun trồng những chậu cây cảnh hoặc cùng bà nhặt cỏ mỗi luống rau. Bà tôi thường nói rằng: “ Bé Nhung hãy học tập chị Yến nhé.”. Quả thực tôi chẳng giống chị một chút nào, tôi ham chơi và quần áo luộm thuộm! Giá như tôi có thể ngay ngắn hơn, mang nét dịu dàng của chị. Mỗi ngày trước khi đến lớp, chị thường kết tóc và chỉnh quần áo cho tôi đứng đắn hơn. Ba mẹ tôi bận rộn với công việc đồng áng nên nhờ sự chăm chút của chị, tôi thấy mình  “chững chạc” thêm. Sau mỗi buổi mẹ đi chợ về mua quà, chị thường chia cho tôi phần hơn bởi vậy hai chị em lúc nào cũng thương yêu nhau. Có lần tôi gây lộn với mấy đứa, áo quần rách te tua, tôi đâu dám mang bộ dạng đó về nhà. Lúc ấy, chị tôi mang kim chỉ vá tạm những chỗ rách để tôi khỏi bị ba đánh đòn. Khi ấy, tôi vừa mừng vừa xấu hổ quá, chị Yến đã dạy tôi bao điều về tình yêu thương từ những việc làm giản dị như thế.

Chị Yến không chỉ là con ngoan mà còn là trò giỏi. Suốt mấy năm liền chị đều đạt giấy khen học sinh giỏi của trường nhưng chưa bao giờ chị tỏ ra kiêu kì. Mỗi buổi tối, ngồi học gần chị tôi thường thấy dáng người nhỏ nhắn ấy say sưa với những trang sách. Ngoài chương trình học trên lớp, chị hay tìm đọc những cuốn sách hay do thầy cô giới thiệu như “Nhà giả kim”, “Thép đã tôi thế đấy”…Tôi thích truyện tranh hơn nhưng sau mỗi lần chị chia sẻ nội dung từng cuốn sách, tôi thấy mình học được bao điều bổ ích và càng khâm phục sự ham học của chị.

Mùa thi cấp ba tới, chị được học dưới mái trường chị hằng mơ ước. Lúc đó tôi nhận ra nụ cười hạnh phúc, vui tươi của chị đằng sau bao cố gắng, nỗ lực. Gia đình tôi tự hào về chị, chị là tấm gương sáng để tôi noi theo học tập . 

_Thu Hường_

BÀI VĂN MẪU SỐ 3 TẢ LẠI NGƯỜI THÂN TRONG GIA ĐÌNH LỚP 6 – TẢ NGƯỜI ÔNG CỦA EM

Trong gia đình, em yêu quý tất cả mọi người, nhưng người mà em yêu mến nhất, kính trọng nhất vẫn là ông nội. Bất cứ lúc nào, hình ảnh ông hiện lên cũng thật hiền hậu, ấm áp trong trái tim em.

Ông em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi, cái tuổi đã không còn trẻ trung gì, cái tuổi đã nếm trải đủ mọi vất vả, lo toan của cuộc sống. Dáng người ông gầy gầy, tuy nhiên bước chân đi vẫn còn nhanh nhẹn. Ở nhà ông ăn mặc rất giản dị, chỉ là chiếc áo sơ mi kẻ hoặc chiếc áo phông trắng cùng chiếc quần ống rộng. Khi đi ra ngoài hoặc dự những buổi lễ quan trọng ông lại khoác lên mình khi thì bộ quần áo ka-ki đậm màu, khi thì bộ com-lê trung tuổi khiến cho ông trở nên đầy uy thế. Ông nội em có gương mặt vuông chữ điền đã đầy những vết nhăn theo năm tháng. Khoé mắt lấm tấm những chấm đồi mồi và vết chân chim, nhưng đối với em, ông đẹp lão lắm.

Ngày xưa đi bộ đội, ông bị một viên đạn bắn qua mắt nên chỉ còn một bên mắt hoạt động. Nhưng có lẽ đúng như mọi người vẫn nói: “Ông Trời không lấy hết đi của ai bao giờ” nên bên mắt còn lại của ông em vẫn nhìn rõ. Ông ít khi dùng đến kính để đọc báo, đọc sách. Ông chỉ mang theo khi đi họp đâu đó trong phường. Ông em có mái tóc dài, bạc trắng giống hệt ông Tiên trong câu chuyện cổ tích mẹ vẫn kể cho em nghe hằng đêm. Em rất thích được ngồi chải tóc cho ông, được hít hà hương thơm thảo dược toả ra từ mái tóc của ông. Nào là bồ kết, sả, bưởi, hương nhu, mần trầu. Chúng quyện lại với nhau tạo thành một mùi thơm dịu nhẹ mà khó lòng quên được. Em thích nhất là được nắm bàn tay ông. Tuy bàn tay gầy guộc, đầy những xương nhưng bàn tay ấy lại ấm áp vô cùng. Hồi em còn nhỏ, bàn tay đó đã thay ba mẹ chăm sóc cho em, bế bồng em mỗi khi em khóc, bón cho em từng miếng cơm, thìa cháo. Bàn tay của ông còn xoa đầu em mỗi khi em được điểm tốt, vồ về em trong những giấc ngủ say. Bàn tay ấy nuôi nấng những mầm non trong vườn để trưởng thành qua bão táp, vươn lên mạnh mẽ.

Em thường ra vườn xem ông chăm sóc cây. Đôi bàn tay khéo léo của ông uốn từng nhánh cây, tỉa từng chiếc lá, nâng niu, vun xới từng gốc hoa. Ông giải thích cặn kẽ cho em ý nghĩa của từng loài cây, bông hoa trong vườn. Loài hoa tùng, cúc, trúc, mai tượng trưng cho khí tiết thanh cao, hiên ngang và quan niệm sống đứng đắn của người quân tử. Cây si bon sai đặt trong chiếc khay gốm hình bầu dục có năm tầng lá so le, ông bảo tượng trưng cho năm điều cốt yếu trong đạo làm người là nhân, nghĩa, lễ, tín, trí. Không chỉ khéo tay khi làm vườn, ông em còn là người có vốn hiểu biết uyên bác. Ông dạy cho e những bài học địa lí, lịch sử, kể lại những chiến tích hào hùng của dân tộc. Ngoài ra ông còn có thể nói được tiếng Trung, tiếng Pháp, tiếng Nhật. Vì thế mà em rất tự hào và khâm phục ông em.

Em rất yêu quý ông nội của em. Cả cuộc đời ông đã luôn hy sinh hết mình để con cháu có được ngày hôm nay. Ông luôn là một người ông với những đức tính tốt đẹp để em noi theo. Em mong ông sẽ luôn khỏe mạnh để mãi ở bên cạnh em

Thanh Thuy

Dạng văn miêu tả người thân trong gia đình em hay tả người thân mà em yêu quý nhất rất phổ biến đa số các bạn thường chọn miêu tả mẹ, bố, anh chị em và ông bà. Ngoài ra bạn cũng có thể miêu tả cô dì chú bác cậu mợ mà bạn yêu quý cũng được. Hy vọng qua 2 bài văn mẫu tả anh trai và tả chị gái phía trên các bạn sẽ có ý tưởng để tự viết cho mình 1 bài văn tả người thân thật hay và đạt điểm cao nhất lớp nhé :))

Similar Posts

One Comment

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *