Kể chuyện đời thường lớp 6

Hướng dẫn làm bài văn kể chuyện đời thường, những bài bài văn mẫu lớp 6 kể chuyện về các câu chuyện thường nhật về lòng dùng cảm về mẹ…

Các bài viết về chủ đề kể chuyện đời thường được quan tâm :

  • Soạn bài Luyện tập xây dựng bài tự sự kể chuyện đời thường lớp 6
  • Soạn bài Luyện tập xây dựng bài văn tự sự kể chuyện đời thường ngắn gọn lớp 6

Trong cuộc sống của mỗi người, có vô vàn những khoảnh khắc, câu chuyện đáng nhớ. Đó có thể là phút giây bạn chào đón thêm một thành viên mới trong gia đình, là khi bạn vui vẻ, hạnh phúc sau khi làm được một việc tốt nhưng cũng có lúc là sự buồn bã khi bị điểm kém, khi làm cha mẹ phiền lòng… Vậy là cuộc sống này đều được góp nhặt từ những mẩu chuyện đời thường vừa gần gũi, bình dị lại ý nghĩa và đáng nhớ phải không các bạn? Trong chương trình Ngữ văn lớp 6, chúng ta sẽ bắt gặp đề bài Kể chuyện đời thường. Ở đề bài này chúng ta cần đề cập được câu chuyện đời thường đó là gì, hoàn cảnh, diễn biến và kết thúc câu chuyện. Khi kể thì nên thêm các yếu tố miêu tả, biểu cảm, … để bài viết thêm sinh động. Những bài văn sau sẽ là những gợi mở cho các bạn. Chúc các bạn thành công!

BÀI VĂN MẪU SỐ 1 KỂ CHUYỆN ĐỜI THƯỜNG LỚP 6

Mỗi ngày có những câu chuyện diễn ra xung quanh chúng ta làm cho cuộc sống thêm thú vị và nhiều màu sắc. Đó có thể là những câu chuyện vui nhưng cũng có thể là những điều buồn khiến ta phải suy nghĩ. Câu chuyện về một lần em mắc lỗi sẽ luôn in đậm trong tâm trí, cho em một bài học thật quý giá.

Năm ấy em mới là học sinh lớp Một. Cái độ tuổi còn nhỏ, chưa biết suy nghĩ nhiều. Hôm ấy, Lan cùng lớp với em mang đến lớp một chiếc bút máy mới rất đẹp và khoe:

Cái bút này anh trai tớ mới mua cho vì tớ được điểm Mười đấy.

Các bạn khác trong đó có cả em đều rất thích thú, vây quanh bạn. Chiếc bút máy đẹp lắm, nó màu hồng in hình những chú mèo Hello Kitty dễ thương. Cầm bút viết thử, những dòng chữ viết ra rất tròn và đẹp. Em thích lắm và ao ước mình có một chiếc bút như vậy. Trong giờ học, em chẳng thể tập trung vào bài giảng của cô mà cứ say sưa ngắm cái bút trên tay Lan.

Giờ ra chơi, các bạn đều ra ngoài lớp chơi, em là người ra lớp cuối cùng. Đi qua bàn Lan, thấy chiếc bút mới nằm ở dưới đất, em nhặt lên ngắm mãi định để lại bàn cho bạn nhưng không hiểu sao lúc ấy em không muốn trả lại, muốn cái bút là của mình. Rồi em cầm bút để vào trong cặp mình rồi ra ngoài chơi. Lúc vào lớp, Lan khóc òa lên vì không thấy chiếc bút mới đâu cả. Đúng lúc ấy cô giáo chủ nhiệm bước vào. Lan kể lại mọi chuyện cho cô nghe. Có bạn nói:

Cô ơi, cô xét cặp đi ạ.

Lúc ấy, em sợ lắm. Nếu cả lớp biết em là người lấy bút thì sẽ sao đây? Em sẽ bị các bạn chế giễu, khinh thường. Em đã thấy rất ân hận nhưng bây giờ em biết phải làm sao. Em không có can đảm để đứng lên nhận lỗi với cả lớp. Đến khi cô xét đến cặp của em, tim em đập thình thịch. Nhưng lạ thay cô xét cặp em mà không hề phát hiện ra có chiếc bút. Điều này cứ làm em băn khoăn suy nghĩ mãi.

Sáng hôm sau, cô mang đến lớp một cái bút máy mới y hệt bút máy của Lan và nói:

Hôm qua bác bảo vệ có nhặt được chiếc bút này ở cửa lớp mình và đưa cho cô.

Lan xem đây có phải bút của em không?

Lan vui mừng :

Đây đúng là bút của em rồi ạ.

Tôi ngạc nhiên lắm. Chiếc bút của Lan vẫn đang nằm trong cặp của tôi kia mà.

Cuối giờ, khi các bạn đã về hết, tôi cầm chiếc bút lên gặp cô và thú nhận:

Cô ơi chiếc bút của bạn Lan là do em lấy. Em xin lỗi cô.

Cô không hề mắng chửi tôi như tôi nghĩ mà cô dịu dàng:

Điều này cô biết. Nhưng cô không muốn nói cho cả lớp vì cô muốn em tự nhận ra lỗi lầm của bản thân và biết sửa chữa. Em nhận ra lỗi là cô vui lắm rồi. Cây bút này em cứ cầm lấy.

Tôi xúc động lắm. Chính sự vị tha của cô đã dạy cho tôi một bài học quý giá. Qua nhiều lắm, bí mật về chiếc bút vẫn chỉ có tôi và cô biết.

Sau này, mỗi khi nhìn thấy chiếc bút,em lại nhớ về cô, về lần mắc lỗi năm đó và nhắc nhở em không bao giờ phạm sai lầm như thế nữa. Đó là bài học thật quý giá dạy em về cách làm người.

Bùi Hiên – wikihoc.com

ke chuyen doi thuong
Xung quanh cuộc sống đời thường có rất nhiều câu chuyện có thể để lại cho bạn nhiều kinh nghiệm hữu ích

BÀI VĂN MẪU SỐ 2 KỂ CHUYỆN ĐỜI THƯỜNG – BỊ ĐIỂM KÉM

Mỗi phút giây trôi qua đọng lại trong chúng ta những câu chuyện đáng nhớ. Đó có thể là một câu chuyện đời thường thật buồn hay một câu chuyện vui nhưng hơn cả là nó để lại trong ta nhiều bài học quý giá, là nơi ghi dấu những kỉ niệm xưa cũ của mỗi người. Và cuộc đời mỗi người chắc hẳn đều có hơn một lần mắc lỗi.  Với em, lần bị điểm kém và những kỉ niệm với mẹ, với cô giáo để lại trong em nhiều ấn tượng khó phai mờ.

Tối hôm ấy là một buổi tối chủ nhật mùa hè mát mẻ, từng cơn gió từ cánh đồng thổi về mát rượi. Em vừa ngồi vào bàn học để chuẩn bị học và ôn bài thì bỗng có tiếng gọi:

 Vân Anh ơi, ra đây tớ bảo này, nhanh lên, nhanh lên…

Thoáng nghe tiếng em đã đoán là cái Lan- bạn thân từ hồi nhỏ nên vội chạy ra hỏi:

 Chuyện gì mà vội vậy Lan?

 Chúng mình đi xem xiếc trên sân bóng đi. Tớ vừa mua được hai vé rồi, có nhiều tiết mục hay lắm đấy.

Mặt em rạng rỡ hẳn lên vì xem xiếc là một sở thích của em. Nhưng sau niềm vui ấy lại là sự băn khoăn, lưỡng lự. Em nói:

 Nhưng… nhưng mà tớ chưa học bài, nhỡ mai cô kiểm tra thì sao?

 Không sao đâu, lát đi xem về học vẫn kịp. Mà cậu thì lo gì, học giỏi và nhiều điểm cao rồi nên cô cũng chả gọi đâu.

Thấy Lan nói cũng có lí cộng thêm phút giây ham chơi nên đã tung tăng trên con đường làng, cùng Lan đi xem xiếc.

Mười giờ đêm em mới về đến nhà, ngồi vào bàn học thì hai mắt cứ nhắm nghiền lại, không thể học nổi. Dù là đã rửa mặt, uống cafe nhưng vẫn không có hiệu quả. Em lên giường nằm, thiếp đi lúc nào không biết. Sáng hôm sau em cũng chưa kịp ôn chữ nào, đến lớp trong tình trạng đầu trống rỗng. Cô giáo bước vào lớp, nói:

 Các con lấy giấy ra làm bài kiểm tra Toán 15 phút nào?

Mặt em tối sầm lại, tôi không nhớ bất kì một lý thuyết nào. Trong giờ kiểm tra, cả lớp hăng say làm bài, chỉ có mình em ngồi thẫn thờ nhìn xung quanh. 15 phút trôi qua, các bạn đều làm được bài, khuôn mặt vui tươi rạng rỡ còn riêng tôi nộp giấy trắng.

Hôm trả bài kiểm tra, cô gọi tôi lên bục giảng. Khuôn mặt cô buồn bã, cất giọng nhẹ nhàng cô hỏi:

 Vân Anh, tại sao bài kiểm tra này con lại bị điểm kém vậy? Đây toàn là những kiến thức cô dạy hôm trước rồi, không có gì là mới mẻ hay nâng cao cả.

Thực sự lúc đấy em rất khó xử, ngại ngùng. Ngay cả bạn Nam- người học yếu toán nhất lớp cũng được 8 vậy mà em, người luôn đứng top đầu của lớp, là lớp trưởng cần phải gương mẫu để các bạn noi theo thì được con 2. Không biết nói thế nào, em ấp úng đáp:

 Dạ, thưa cô, tối qua con bị ốm, con bị sốt… à không phải mà con đi xem xiếc nên không học bài.

Mặt cô nhăn lại:

 Vậy tức là con mải chơi, đi xem xiếc mà quên học hành à?

Em gãi đầu, nói lắp bắp trong miệng:

 Dạ vâng ạ!

 Con biết thành thực là tốt rồi. Nhưng tối nay về con phải ôn lại bài cho nhớ đấy nhé!

Về đến nhà thì mẹ đã nấu những món ngon mà em thích, xoa đầu em mẹ hỏi:

 Sao, nay con gái mẹ đi học được mấy điểm nào?

 Dạ… Dạ con bị điểm kém ạ. Nhưng… nhưng con hứa với mẹ là lần sau con không mải chơi mà bỏ bê học tập nữa đâu. Con biết lỗi rồi, con xin lỗi ạ.

Mẹ nở một nụ cười hiền hậu, ánh mắt đầy bao dung:

 Con gái mẹ ngoan lắm, có lỗi mà biết sửa lỗi là tốt rồi. Bây giờ thì cùng mẹ ăn cơm rồi chiều học bài nhé.

Bữa cơm hôm ấy thật vui vẻ, tiếng nói cười rộn ràng. Kể từ ấy trở đi, em không bao giờ tái phạm việc không ôn bài nữa.

Mỗi câu chuyện đời thường nhỏ bé để lại trong ta nhiều bài học quý giá. Tuy nhỏ bé thôi nhưng nó đã làm cho cuộc sống nhiều màu sắc hơn, cho ta nhiều trải nghiệm và vốn sống hơn.

Vân Anh – wikihoc.com

Similar Posts

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *