Tả con đường từ nhà đến trường, bài văn mẫu về tả con đường hay nhất lớp 6

Hướng dẫn làm bài văn tả con đường từ nhà đến trường lớp 6 hay nhất, tập làm văn mẫu miêu tả con đường từ nhà tới trường học của em ở nông thôn hoặc ở thành phố

Các bài viết liên quan tới chủ đề tả con đường từ nhà đến trường đáng chú ý:

  • Dàn ý tả con đường quen thuộc từ nhà tới trường lớp 5
  • Tả con đường quen thuộc từ nhà đến trường lớp 5
  • Tả con đường đến trường lớp 3
  • Tả quang cảnh trường học em trước buổi học

Trong những nẻo đường mà ta đã qua, có lẽ con đường từ nhà đến trường là con đường thân thương và quen thuộc nhất. Mỗi ngày, chúng ta đều đi từ nhà đến trường lại cũng trên con đường ấy từ trường về nhà. Từng cảnh vật, từng hàng cây, từng ngôi nhà, từng con người đã in dấu không phai trong lòng mỗi chúng ta. Và trong chương trình ngữ văn lớp 6, các bạn sẽ được tiếp xúc với dạng bài miêu tả quanh cảnh con đường từ nhà đến trường. Ở dạng bài này, chúng ta cần tập trung miêu tả cảnh vật hai bên đường, những phương tiện, những hoạt động thường lệ trên con đường vốn rất quen thuộc với mỗi người. Có thể kết hợp các biện pháp nghệ thuật như so sánh, nhân hoá để làm cho bài viết thêm sinh động. Dưới đây là một số bài văn mẫu dành cho các bạn tham khảo với mong muốn giúp các bạn tìm ra cách làm đúng đắn. Chúc các bạn hoàn thành tốt bài tập của mình.

BÀI VĂN MẪU SỐ 1 TẢ CON ĐƯỜNG TỪ NHÀ ĐẾN TRƯỜNG

Mỗi ngày đến trường, em lại được cùng bạn bè tung tăng trên con đường làng thân thuộc và thơ mộng. Đây là con đường gắn liền với những năm tháng tuổi thơ, gắn liền với kí ức thời cắp sách đến trường của em, là con đường mang nét vẽ giản dị nhưng lại toát lên biết bao vẻ đẹp mộng mơ và yên bình.

Con đường làng bằng đất toát lên thứ hương đồng cỏ nội, thứ mùi hương ngai ngái quen thuộc của những tấc đất chốn thôn quê. Hai bên đường là rặng phi lao xanh rì rào trong gió, những thân cây thẳng tắp và tán lá xanh rờn đã che bớt đi phần nào cái nắng vàng nhạt nhòa của buổi bình minh. Ven đường còn có cả những bụi cỏ xanh đang xì xào, nghiêng mình theo cơn gió. Tiếng chim líu lo vang dội trên vòm cây xanh như đang chào đón em đến trường đi học. Đi qua dải đường đất quen thuộc là con đường mới được đổ bê tông theo chính sách ‘ Nông thôn đổi mới’ của Ủy Ban Nhân Dân Xã.

Con đường bê tông vững vàng, bằng phẳng, thẳng tắp màu trắng xám mù mịt về phía xa xăm. Hai bên đường đã dần xuất hiện những căn nhà nhỏ, chúng hiện lên thật rạng ngời dưới nắng vàng buổi sáng. Trên đường đã dần có tiếng người và xe đi lại. Có bác gánh hàng nước đi qua mỉm cười với tôi, có các bác nông dân đang vác cuốc ra đồng làm việc. Xa xa truyền đến tiếng động cơ xe máy đang ầm ì di chuyển. Con đường bỗng chốc trở nên ồn ào, nhộn nhịp.

Trường em còn phải đi vào ngõ rẽ nữa mới đến nơi. Vừa qua đường và đi vào con ngõ nhỏ, màu tím đằm thắm yêu kiều của bông bằng lăng đã dần hiện ra trước mắt. Lúc này em bắt gặp Lan – một người bạn cùng lớp cũng đang đến trường. Chúng em cùng đi với nhau, cùng kể cho nhau nghe những câu chuyện lý thú, cùng nhìn ngắm những bờ tường bê tông cũ kĩ hai bên đường đã bị rêu phong phủ kín, cùng sải bước dưới tán phượng đang đến ngày nở hoa. Cánh cổng trường như dần hiện ra trước mắt, tiếng bác bảo vệ đang hô hào các bạn học sinh đi đứng cẩn thận bởi đoạn đường gần trường có những đoạn khá trơn do cơn mưa tối qua gột rửa. Cánh cổng trường to lớn, hiên ngang gần hiện ra trước mắt. Em cùng với Lan vội tung tăng đi tới, nụ cười giòn tan còn vương vấn trên nhưng đóa hoa xinh đẹp ở hai bên ven đường.

Con đường đi học của em không phải con đường đổ nhựa dễ đi như các bạn học sinh ở thành phố, con đường đi học của em là con đường làng bằng đất đai mang hương vị đồng quê, là con đường mới đổ bê tông nhìn qua thật sạch đẹp, thoáng mát với cánh đồng xanh tốt ven đường, là con đường trơn trượt khi gần đến trường. Thế nhưng nét đẹp thôn quê và giản dị ấy lại tạo nên một vẻ đẹp rất riêng, rất thi vị đối với em. Em rất yêu con đường làng xinh đẹp này. Dù mai sau quê hương có đổi thay nhưng trong tâm trí em hình ảnh con đường đi học thuở ấy mãi mãi là một ấn tượng không điều gì có thể xóa nhòa được.

Thanh Thủy

con duong tu nha toi truong
COn đường từ nhà tới trường là con đường khá quen thuộc của mỗi bạn học sinh

BÀI VĂN MẪU SỐ 2 TẢ CON ĐƯỜNG TỪ NHÀ ĐẾN TRƯỜNG

Trong tâm hồn tôi, những cảnh đẹp nơi quê hương thật đỗi thân thương và giản dị. Mỗi nơi lại gắn bó với tôi những kỉ niệm riêng và con đường từ nhà đến trường có lẽ sẽ là kí ức khó phai trong tôi.

Mỗi buổi sáng, khi những màn sương mỏng còn đang bao phủ ôm ấp lấy xóm làng, tôi rảo bước đến trường trên con đường làng thân thuộc. Con đường rộng khoảng ba mét, chạy dài tít tắp đã được đổ bê tông phẳng lì để xe cộ dễ dàng qua lại. Hai bên đường, hàng cây xanh mướt còn đẫm những giọt sương, những chồi non đang cựa mình vươn dậy. Trên cành, những chú chim mới thức dậy đang ca hát líu lo để chào đón ngày mới. Nghe những âm thanh vui tươi, tôi cảm thấy tràn đầy sức sống cho một ngày mới bắt đầu. Dòng sông êm đềm, nước sông hiền hòa, thơ mộng. Những đám lục bình tím biếc lững lờ trôi theo dòng nước. Trên sông những bác thuyền chài đang gõ vào mạn thuyền những âm thanh nghe thật vui tai. Xa xa là cánh đồng thẳng cánh cò bay, những bông lúa đang mang trên mình những hạt ngọc tinh túy của đất trời. Thỉnh thoảng, những cơn gió nhè nhẹ lướt qua, tôi như cảm nhận được mùi hương sữa ngọt ngào, thanh khiết của những bông lúa còn non quyện với hương thơm nồng của đất.

Lúc này, ông mặt trời đang từ từ nhô lên sau lũy tre làng, ban phát những ánh sáng  đầu tiên cho làng quê. Con đường như đang khoác trên mình chiếc áo màu vàng nhẹ của nắng sớm. Lúc này con đường đã đông hơn. Xe cộ đã đi lại tấp nập. Tôi gặp các bà, các mẹ đang xách nàn đi chợ, các bác nông dân vác cuốc ra đồng tiếp tục những công việc lao động hàng ngày. Trên đường cũng có những tốp học sinh tung tăng đến trường. Ai cũng nhanh chóng khẩn trương để đến nơi làm việc đúng giờ. Tiếng còi xe, tiếng nói cười hay những tiếng họp chợ bên đường làm cho con đường trở nên thật đông vui, nhộn nhịp. Những dãy nhà cao tầng mọc lên san sát như khẳng định sự phát triển, đi lên của mảnh đất quê tôi.

Những quán hàng ăn sáng nào là bánh mì ba tê, nào là xôi, là phở tấp nập khách ra vào. Đang mải mê ngắm nhìn cảnh vật trên con đường, tôi đã đứng trước cổng trường. Nghe tiếng trống thúc giục, tôi vội vã tạm biệt con đường chạy vào lớp.  Sau giờ tan học, tôi lại được gặp lại, ngắm nhìn vẻ đẹp trên con đường làng thân thuộc. Tôi và con đường đến trường gắn bó với nhau như hai người bạn thật gần gũi, thân thiết. Nơi đây đã ghi dấu bao kỉ niệm tuổi thơ thật đẹp mà có lẽ sẽ chẳng bao giờ tôi có thể quên được. Những khi có chuyện vui hay buồn, tôi đều trải lòng mình với con đường. Nó là người bạn luôn biết lắng nghe, thấu hiểu và chia sẻ cùng tôi, tôi cũng cảm thấy nhẹ lòng hơn.

Con đường đã ngày ngày đưa tôi đến những chân trời tri thức, để khám phá bao điều mới mẻ, chắp cánh cho tôi những ước mơ. Dù mai này, có đi năm châu bốn bể  nhưng hình ảnh về con đường từ nhà đến trường vẫn luôn là một phần không thể thiếu trong kí ức tôi.

Bùi Hiên – wikihoc.com

Similar Posts

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *