Suy nghĩ về câu nói “Ta không được chọn nơi mình sinh ra nhưng được lựa chọn cách mình sẽ sống”

Nếu chỉ còn một ngày để sống, bạn sẽ chọn sống như thế nào? Có người dành ngày cuối cùng ấy để làm thoả mãn bản thân bằng những thú vui tiêu khiển, có người tìm về với gia đình, bạn bè như chốn nương tựa cuối cùng, có người lại để mặc bản thân đến lúc chết đi. Hướng dẫn làm bài văn suy nghĩ: “ta không được chọn nơi mình sinh ra nhưng được lựa chọn cách mình sẽ sống”

Các bài viết về chủ đề ta không được chọn nơi mình sinh ra nhưng được lựa chọn cách mình sẽ sống được quan tâm :

  • Dàn ý Suy nghĩ: “ta không được chọn nơi mình sinh ra nhưng được lựa chọn cách mình sẽ sống”

Bạn thấy không, mỗi người đều có quyền lựa chọn cách sống mà họ muốn, dù trong bất kì hoàn cảnh nào. Bởi vậy, mà tôi từng rất tâm đắc với câu nói: “Ta không được chọn nơi mình sinh ra nhưng được lựa chọn cách mình sẽ sống”. Bạn có dám chọn một lối sống của riêng mình. Mình sẽ hướng dẫn các bạn suy nghĩ về câu nói ấy. Trước hết, các bạn cần giải thích được ý hiểu của mình về câu nói, và lí giải lần lượt: tại sao ta không thể chọn nơi mình sinh ra, tại sao ta có thể chọn cách mình sống. Ở phần mở rộng có thể đưa ra các trường hợp ngược lại và liên hệ đến bản thân. Bài văn cần mạch lạc, rõ ý thì mới có thể hay được. Chúc các bạn thành công!

BÀI VĂN MẪU SUY NGHĨ: “TA KHÔNG ĐƯỢC CHỌN NƠI MÌNH SINH RA NHƯNG ĐƯỢC LỰA CHỌN CÁCH MÌNH SẼ SỐNG”

Có bao giờ các bạn trách bố mẹ vì không tạo cho mình được một hoàn cảnh tốt như bạn bè? Có bao giờ bạn hối hận vì đã được sinh ra trong cuộc sống này. Đừng nản lòng bạn nhé, vì hoàn cảnh không quyết định tất cả, vì “Ta không được chọn nơi mình sinh ra nhưng được lựa chọn cách mình sẽ sống”
Ta cần hiểu câu nói ấy như thế nào?
Nơi mình sinh ra là hoàn cảnh thực tại của chúng ta ở hiện tại. Đó có thể là hoàn cảnh gia đình, là môi trường học tập và sinh sống, hay thậm chí là đất nước ta đang ở. Câu nói như một lời khẳng định, ta không thể quyết định vận mệnh cho chính hoàn cảnh của mình, mà nó phải phụ thuộc vào nhiều yếu tố xung quanh ta. Vậy ta được trao cho quyền gì? Chính là “lựa chọn cách mình sẽ sống”. Nó gắn liền với nhân cách, ý chí, đam mê, khát vọng và những ước muốn mà bạn hướng tới. Đó mới là điều làm nên cuộc sống của chính bạn. Bạn hoàn toàn có thể quyết định số phận, hoàn cảnh của mình, bất chấp cả hoàn cảnh. Đó mới là điều quan trọng mà câu nói muốn gửi gắm.
Quả đúng như vậy!
Chúng ta không thể chọn nơi mình sinh ra, vì vốn dĩ ngay từ đầu, chúng ta đã nằm trong sự bao bọc, chở che của quá nhiều yếu tố. Mẹ cha là người sinh ta ra, đất nước này ôm ấp chở che ta, mái nhà này nuôi dưỡng ta. Ta cứ thế mà lớn lên chẳng cần nghĩ suy. Con người bị ràng buộc qua lại giữa hoàn cảnh, có những thực tại dù muốn thoát ra đến đâu cũng không thể làm được. Ta sinh ra trong một gia đình nghèo khó, nếu ta chưa đủ khả năng thì sẽ không thể làm giàu cho gia đình mình được. Con người đến với thế giới là một sự sắp đặt hài hoà của tạo hoá, nên hoàn cảnh là điều khó có thể thay đổi. Chúng ta hãy cứ nhìn vào những Nguyễn Ngọc Kí, những Nick Vuijic, hay những em bé bị khuyết tật mồ côi. Họ chính là những con người không được lựa chọn cách mà mình sinh ra, họ chịu sự chi phối của tạo hoá và phải sống cuộc đời theo chính số phận của mình. Không sai khi nói rằng, không ai có thể lựa chọn nơi mình sinh ra.
Nhưng đó lại không phải là mục đích chính của câu nói. Điều quan trọng là chúng ta được lựa chọn cách mình sẽ sống.
Trước hết, phải tự hiểu rằng, khi ta đã được sinh ra trên cõi đời này, thì cuộc sống lại trao trả về tay chúng ta. Chính chúng ta lại là người nắm giữ chìa khoá của tương lai mình. Cha mẹ có thể nuôi nấng nhưng không thể suy nghĩ, hành động và sống giúp ta. Mỗi người lúc ấy phải tự có trách nhiệm cho tương lai của chính mình. Bạn muốn sống một cuộc đời lương thiện hay dối trá, bạn muốn mơ ước hay buông bỏ, bạn hèn nhát hay mạnh mẽ, đó có phải là quyết định của chính bạn không? Chỉ khi ta tự quyết định vận mệnh của ta, ta mới nhận ra cuộc sống này thực đáng sống biết nhường nào, ta trân trọng thêm cuộc sống này, ta có trách nhiệm với chính cuộc sống này.
Điều quan trọng là chúng ta chỉ thực sự sống khi ta được lựa chọn cách mình sẽ sống. Bởi lựa chọn là lựa chọn nhân cách, đam mê, khát vọng. Thiếu những thứ đó, cuộc sống có chăng chỉ quay về hai chữ tồn tại. Khi con người bị ép buộc theo hoàn cảnh, họ sẽ không thể toàn tâm toàn ý mà sống. Họ cho cuộc sống ấy là vất vưởng, là vô nghĩa. Khi ấy, sống còn có ích gì? Ta hãy cứ nhìn vào những người ta đã từng kể tên, là Nguyễn Ngọc Kí, là Nick Vuijic. Họ không được lựa chọn nơi mình sinh ra, nhưng họ đã sống như thế nào? Là một Nguyễn Ngọc Kí vượt lên tất cả trở thành một thày giáo ưu tú, là Nick Vuijic viết nên tên tuổi của mình trên trường quốc tế. Sống như vậy, mới thực là đáng sống.
Điều đáng buồn là trong cuộc sống hiện nay, vẫn còn những tình trạng sống nương dựa vào hoàn cảnh, thậm chí là đổ lỗi cho hoàn cảnh. Khi không làm được điều như ý, họ cho rằng tại hoàn cảnh, mà không tự nhận thức sai lầm của mình. Những con người ấy, chẳng bao giờ có thể thoát ra cái bóng của thực tại, để thành công, để thay đổi hoàn cảnh.
Là con người ở thời đại 21, mỗi học sinh như chúng ta cần tự ý thức được trách nhiệm của bản thân. Cần có bản lĩnh để đối diện với hoàn cảnh mình đang sống, vượt qua nó nhờ năng lực của chính mình, và thay đổi nó khi đã đủ khả năng. Có như thế, cuộc sống mới trở nên tốt đẹp và phát triển hơn. Còn ngay từ bây giờ, mục tiêu vẫn là học hành thật tốt, rèn luyện đạo đức để có thể đủ khả năng tồn tại và phát triển trong xã hội.
Bạn có dám chọn cách mà mình sống chứ? Hãy cứ tin rằng, cuộc đời luôn ẩn chứa nhiều điều kì diệu, nó hiện diện xung quanh chúng ta, đợi chúng ta nỗ lực mà tìm ra nó.
 

Similar Posts

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *