Soạn bài: Lợn cưới áo mới

– Phần 1 (từ đầu đến “tức lắm”): giới thiệu về một anh đang muốn khoe áo mới.

– Phần 2 (còn lại): hai người thích khoe của gặp nhau.

Câu 1 (trang 127 sgk ngữ văn 6 tập 1)

– Tính khoe của là phô trương cho người ta thấy mình giàu có, nhiều tiền của, mình hơn người.

– Anh đi tìm lợn khoe của trong tình huống đang chuẩn bị cưới mà con lợn làm cỗ bị sổng mất, anh ta khoe ngay cả khi đang vội

– Đáng lí anh ta nên tả đặc điểm, chủng loại để người được hỏi biết trả lời thì anh ta lại hỏi “lợn cưới”- đưa ra thông tin thừa, không cần thiết.

Câu 2 (trang 127 sgk ngữ văn 6 tập 1)

Anh có áo mới thích khoe của tới mức lố bịch:

– Mặc áo mới đứng hóng ở cửa đợi người đi qua để khoe

– Khi thấy có anh chàng tìm lợn, thấy anh kia không hỏi tới cái áo thì liền giơ vạt áo ra khoe, nhấn mạnh “Từ lúc tôi mặc cái áo mới này”.

– Anh ta ranh mãnh khi bỏ chữ “cưới” trong “lợn cưới” mà anh chàng tìm lợn khoe khoang.

– Yếu tố thừa trong câu “từ lúc tôi mặc cái áo mới này” vừa thừa lại không rõ ràng.

Câu 3 (trang 127 sgk ngữ văn 6 tập 1)

Các yếu tố gây cười:

– Hai anh chàng có tính khoe của gặp nhau

– Cái áo, con lợn những của cải chẳng to tát gì cố khoe cho kì được.

– Một anh thì đứng kiên trì quyết khoe cho kì được, một anh đang chạy tất tưởi, lo lắng cũng không quên khoe

– Cả hai anh chàng đều cố tình khoe cho kì được, họ trở nên lố bịch trong lời nói

Câu 4 (trang 127 sgk ngữ văn 6 tập 1)

– Truyện Lợn cưới, áo mới phê phán tính khoe của, khoe khoang của con người.

– Sự khoe khoang quá đà khiến nhân vật trở thành những kẻ lố bịch, kì quặc trong đời sống.

Similar Posts

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *