Kể về một giấc mơ đẹp – Bài văn mẫu kể chuyện về giấc mơ đẹp nhất của em

Mơ khi ngủ là hiện tượng tự nhiên xuất hiện ở tất cả mọi người từ trẻ tời giá, trong giấc mơ có những giấc mơ đẹp nhưng cũng có những giấc mơ xấu hay còn gọi là ác mộng. Hướng dẫn làm bài văn kể về một giấc mơ đẹp lớp 6 hay nhất, bài văn mẫu kể chuyện chủ đề về giấc mơ đẹp nhất của em đã từng mơ gặp người thân gặp thạch sanh gặp bà tiên gặp thánh gióng…

Các bài viết liên quan tới chủ đề kể về giấc mơ đẹp đáng chú ý:

  • Dàn ý kể về một giấc mơ đẹp lớp 6
  • Kể về gia đình em lớp 6
  • Kể về anh chị hoặc em của mình
  • Kể về 1 cuộc gặp gỡ lớp 6

Có người nói rằng giấc mơ chính là một phần cuộc sống của con người, là một thế giới song song với thế giới thực. Các cụ thường bảo: “Ngày nghĩ gì, đêm mơ nấy”. Giấc mơ phản chiếu một phần nhưng suy nghĩ của mình, tái hiện lại những chuyện tuổi thơ, những gì mình mong mỏi và còn có thể là không tưởng trong cuộc sống này nữa. Vì thế, những đứa trẻ rất thích mơ, thích mơ mộng. Bởi những tâm hồn trẻ thơ vẫn tin vào cuộc sống, vào những điều kì diệu và hạnh phúc, chúng tin vào những giấc mơ. Những giấc mơ thường sẽ rất đẹp và lung linh, như giấc mơ của cô bé bán diêm trong đêm giáng sinh, giấc mơ được gặp bụt của chàng Lang Liêu, …. Nhưng để có thể tái hiện chân thực những giấc mơ ấy trên trang giấy thì không phải là chuyện dễ dàng. Khi ấy, các ban cần thả trí tưởng tượng mình bay lên, viết với những tình cảm và cảm xúc chân thực nhất của mình. Chú ý tới những chi tiết kì ảo, chỉ có trong mơ nhưng mang giá trị và bài học cao trong cuộc sống. Hy vọng những bài viết dưới đây sẽ là sự tham khảo hữu ích cho mọi người. Chúc các bạn học tập tốt!

BÀI VĂN MẪU SỐ 1 KỂ VỀ MỘT GIẤC MƠ ĐẸP LỚP 6

  • “Lời nguyện cầu từ chốn xa, mong ước con yên bình.
  • Mẹ thật hiền tựa nắng mai ấp ôm con tháng ngày.
  • Mẹ giờ này ở chốn rất xa, trong mơ con đã thấy mẹ.
  • Mẹ dịu dàng hát khúc ca, sao con thấy mẹ buồn.”
  • (“Gặp mẹ trong mơ”)

Không hiểu sao mỗi lần nghe những câu hát này tôi lại thấy lòng mình xao xuyến, và tôi yêu hơn những giấc mơ. Đứa bé kia đã được gặp mẹ-  niềm mong mỏi duy nhất của nó. Những giấc mơ có thể đưa ta đến với một thế giới như ta mong ước, gặp được những người ta hằng mong gặp. Với tôi, đó không phải là mẹ, mà là bà …

Một buổi sáng mùa hè mát mẻ với những ánh nắng chỉ đủ để tô điểm cho cuộc sống, làn gió dịu nhẹ lướt qua cành lá, hôn nhẹ vào những đôi má trẻ thơ phúng phính. Tôi lại ngồi trước sân, trên chiếc chõng mà ngày xưa, tôi vẫn nằm để nghe bà kể chuyện. Ôm chiếc lật đật thuở bé trong tay, tôi ngồi chơi một mình.

Bỗng, bà từ trong nhà bước ra. Bà vẫn như thế, khuôn mặt phúc hậu, dáng đi nhẹ nhàng trong chiếc áo nâu quen thuộc. Bà mỉm cười, nụ cười hiền hậu như ngày nào. Thấy bà, tôi liền òa lên khóc như một đứa trẻ. Và bà lại ở đó, ôm tôi vào lòng mà dỗ dành. Hơi thở của bà, mùi của những chiếc áo, của đôi bàn tay quen thuộc, đã gắn bó với tuổi thơ tôi. Có bà bên cạnh, tôi chẳng khóc lâu. Vì bà rất biết dỗ trẻ con mà, chỉ vài lời nói là bà có thể khiến chúng tôi vui vẻ lại bình thường.

Rồi tôi lại nằm đó, trên đùi của bà để ngước mắt nhìn lên bầu trời trong xanh, để những câu chuyện ngọt như mật, đẹp như ánh sáng ban mai từ từ chảy qua tai tôi, vào đến từng ngõ ngách trong tôi. Những câu chuyện của bà, cứ như thế đã trở thành một phần tuổi thơ và hồi ức tươi đẹp của tôi. Thỉnh thoảng, tôi lại quay người, nhìn vào khuôn mặt bà. Bà vẫn nhìn tôi kể chuyện, ánh mắt bà nheo lại, như nghĩ về một cái gì đó xa xăm. Tôi đợi bà kể xong chuyện rồi nhìn bà hồi lâu. -Cháu gái bà có gì muốn nói nào? Đúng là bà chỉ cần nhìn thôi là biết tôi muốn gì rồi. -Bà bận lắm hả bà? Bà cứ đi đâu mà cháu không tìm được thế? – Tôi thắc mắc. Bà vẫn mỉm cười: -Bà có việc phải đi một nơi rất xa. Đó là … -Hay là bà không còn thương cháu nữa rồi? Nên bà mới bỏ đi như thế? Nhưng mà cháu thương bà mà, cháu yêu bà nhiều lắm!

Tôi nói mà nước mắt chỉ chực để trào ra. Tôi nói ra hết những gì tôi thắc mắc và lo lắng bấy lâu nay, để thỏa những ngày mong nhớ bà. -Đứa bé ngốc này. Cháu phải biết là bà yêu, yêu, yêu cháu nhiều lắm. Có khi còn hơn cả cháu yêu bà nữa đấy. Nhưng bà có việc gấp phải đi, là chuyện của bà tiên giao cho bà, nên bà không được phép từ chối. Chuyện bà tiên giao cho thì cháu phải làm sao?

Phải làm theo ạ.- Tôi ngập ngừng- Nhưng bà đi bao lâu nữa? Mọi người đều rất nhớ bà mà!

Mãi mãi cháu à!

Bỗng tôi thấy bóng bà xa dần, xa dần vào làn mây khói nơi kia. Khuôn mặt phúc hậu của bà biến mất. Chỉ còn tôi ngồi đây. Vẫn một mình, trong tiếng khóc vô vọng.

Bà ơi! Bà ơi! Bà…

Rồi tôi chợt tỉnh dậy. Nước mắt đã đầm đìa cả hai bên má. Tôi nhìn ban thờ bà trong nhà, nhìn bức ảnh của bà vẫn trong chiếc áo nâu ấy. Vậy là tôi đã mơ, bà chỉ là giấc mơ. Nhưng tôi cũng đã được gặp bà. Thế là đủ, và giấc mơ ấy cũng đủ đẹp.

Đoàn Hương – wikihoc.com

giac mo

Trong cuộc đời mỗi người có thể gặp được rất nhiều giấc mơ đẹp khác nhau làm sao để làm 1 bài văn kể về giấc mơ hay nhất và chân thu

BÀI VĂN MẪU SỐ 2 KỂ VỀ MỘT GIẤC MƠ ĐẸP

Nhìn những cánh lục bình trôi bồng bềnh trên mặt nước, cánh hoa tím nôn nao như cảnh nhà trớ trêu của tôi vậy. Dòng nước kia đã mang mẹ tôi đi xa mãi.

Trận mưa bão đột ngột đổ ập lên con thuyền bé nhỏ của gia đình tôi. Nó chới với hoài trong vô vọng giữa những đợt sóng gầm thét dữ dội. Mặt biển đen ngòm như loài thủy quái nuốt chọn con thuyền. Bố chỉ có thể cứu sống tôi khỏi tay tử thần, còn mẹ tôi thì không thể thoát khỏi lưỡi hái của lão. Từ đó, cuộc sống gia đình tôi càng trở nên khốn khó hơn, ngôi nhà đơn sơ thiếu hẳn hơi ấm từ bàn tay mẹ. Tôi nuốt cay đắng vào trong nhưng ba đã thay đổi rất nhiều. Ông không còn vui tính như xưa mà thường xuyên cau có, say xỉn và dường như không mấy quan tâm tới tôi nữa. Có những đêm mưa gió, tôi lại thấy ông ngồi lặng im, tựa mình vào cửa, khóc thầm. Một khoảng trống lớn không thể bù đắp được. Nhưng tôi là một đứa trẻ, tôi cần sự quan tâm của bố để làm dịu phần nào nỗi cô đơn vậy mà tôi chẳng đón nhận được gì! Tôi thấy chán ngắt cuộc đời bất công này? Sao cuộc sống cho tôi hoàn cảnh nghèo khó lại còn bắt tôi chịu cảnh mồ côi? Tôi buồn chán, mệt mỏi và thất vọng rồi thấy mình đang chìm vào một vầng sáng nhạt.Tôi nheo mắt lại, có lẽ không phải mơ, bởi tôi đang thấy một dáng người quen thuộc đi về phía mình. Ai vậy nhỉ? Tôi bất giác vừa chạy tới vừa khóc: “ Mẹ!…Mẹ!”. Niềm hạnh phúc đoàn tụ ngập tràn, tôi không tin vào chính mắt mình nữa. Đúng mẹ rồi,vẫn nụ cười hiền hậu, vẫn ánh mắt nhìn tôi trìu mến. Tôi sà vào lòng mẹ, bàn tay gầy gầy khẽ vuốt mái tóc tôi. Tôi mong sao thời gian ngưng lại để tôi sống trọn giây phút này.

Nhưng mẹ có vẻ xanh xao quá, mà sao quần áo mẹ ướt sũng vậy? Tôi ngước mắt nhìn mẹ, đôi mắt ấy đã nhạt nhòa nước của niềm vui và nỗi buồn. Mẹ tôi ân cần:

Mai à, dạo này con học hành vẫn tốt chứ, bố con thế nào?

Tôi nghẹn ngào trong tiếng nấc khi lại được nghe giọng nói từ tốn, nhẹ nhàng ấy. Tôi thưa mẹ:

Con vẫn đạt là học sinh xuất sắc của lớp của mẹ ạ. Mẹ đừng lo, con tự biết chăm sóc cho mình mà.

Còn ba con?-mẹ nhắc lại.

Mẹ ơi…Từ ngày mẹ ra đi, bố uống rượu suốt, chẳng thiết gì tới công việc, con chẳng làm thế nào cả.

Gương mặt mẹ lặng ngắt như tảng đá, lặng im hồi lâu trước câu trả lời của tôi. Tôi hối hận,vì biết rằng tôi đã làm mẹ xót xa lòng. Mẹ nó với tôi rằng:

Con gái yêu dấu của mẹ. Mẹ biết hai bố con đang chịu nhiều vất vả mọi gánh nặng bây giờ đều đổ lên vai bố con, mẹ không thể san sẻ cùng với bố, đó là lỗi của mẹ. Nhưng con hãy cố gắng khuyên nhủ, động viên bố con. Mặt trời đâu chỉ có những đám mây đen mà còn có những tia nắng ấm áp. Con hãy nhớ rằng, mẹ luôn ở bên hai bố con, trên con thuyền bố chèo lái, bên chiếc bàn con học. Dũng cảm cô gái của mẹ.

Tôi  khẽ vâng lời mẹ. Hơi ấm tình mẫu tử như truyền thêm cho tôi niềm tin và sức mạnh để vững bước trên con đường phía trước. Bỗng tôi nghe vang vọng tiếng ai lay gọi mình. “ Mai ơi! Tỉnh dậy đi con, khuya rồi mà khóc lóc gì vậy?”. Tôi dụi mắt chẳng còn thấy mẹ đâu nữa, chỉ mình bố đứng đó. Hóa ra đó chỉ là giấc mơ, tôi ôm chầm lấy bố, bố như hiểu chuyện khẽ xoa đầu tôi.

Giấc mơ về mẹ luôn thôi thúc tôi sống có động lực. Tôi không còn bi quan về cuộc đời phía trước bởi :“ Mặt trời đâu chỉ có những đám mây đen mà còn có những tia nắng ấm áp”.                                                                                                      _ Thu Hường _  

Similar Posts

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *