Dàn ý Bài viết số 1 lớp 8 đề 2: Người ấy (bạn, thầy, người thân,… ) sống mãi trong lòng tôi – Cảm xúc về người thân

Trên đời này chắc hẳn ai cũng có một người mà mình vô cùng yêu quý và dành cho họ những tình cảm cao đẹp nhất. Đó có thể là người giúp ta trong những giai đoạn khó khăn của cuộc sống, có thể là người tạo cho ta những kỉ niệm đẹp đẽ không thể nào quên. Dưới đây là hướng dẫn làm bài văn với chủ đề : Người ấy ( bạn, thầy, người thân,..) sống mãi trong lòng tôi.

Các bài viết về chủ đề Bài viết số 1 lớp 8 được quan tâm :

  • Dàn ý Bài viết số 1 lớp 8 đề 1: Kể lại kỉ niệm những ngày đầu đi học
  • Bài viết số 1 lớp 8 đề 2: Người ấy (bạn, thầy, người thân,… ) sống mãi trong lòng tôi
  • Bài viết số 1 lớp 8 đề 3: Tôi thấy mình đã khôn lớn

Trên đòng đời tấp nập, ta đã bắt gặp biết bao nhiêu người đáng yêu đáng mến. Khi vừa cất tiếng khóc chào đời, người mà ta tiếp xúc đầu tiên là cha, là mẹ, những đấng sinh thành với thứ tình cảm thiêng liêng và cao quý. Nuôi dưỡng ta trong những năm tháng tuổi thơ bằng câu chuyện cổ tích đầy phép thần tiên, bằng câu Kiều đầy nhịp điệu là ông bà kính yêu. Tháng năm tươi đẹp của tuổi học trò đã cho ta cơ hội gặp gỡ với thầy cô giáo tâm huyết và nhiệt tình, với những người bạn thân tình đã cùng ta xây dựng nên bao kỉ niệm đẹp. Những con người ấy luôn đóng một vị trí quan trọng trong hành trình cuộc đời của mỗi người. Trong chương trình Ngữ Văn lớp 8 có bài văn với tiêu đề: Người ấy ( bạn bè, người thân,…) sống mãi trong lòng tôi. Đây là một đề bài mở để các bạn có thể tự nhiên bộc lộ cảm xúc về người mà mình yêu quý. Vì thế trong bài văn yếu tố biểu cảm nên được dùng làm chủ đạo. Tuy viết bằng dòng cảm xúc tuôn chảy nhưng các bạn cũng cần chú ý đến bố cục ba phần mở, thân, kết đầy đủ cùng các ý như cảm nghĩ về đặc điểm tính cách, cảm nghĩ về những kỉ niệm đẹp. Dưới đây là dàn ý chi tiết đầy đủ cho đề bài trên do HSG gợi ý. Chúc các bạn thành công !

DÀN Ý CHI TIẾT HƯỚNG DẪN LÀM BÀI VĂN NGƯỜI ẤY (BẠN, THẦY, NGƯỜI THÂN,…) SỐNG MÃI TRONG LÒNG TÔI.

I/ Mở bài

  • Giới thiệu về đối tượng định kể.

Nếu có ai hỏi người mà tôi yêu quý nhất là ai, tôi sẽ không ngần ngại trả lời rằng đó là ông nội của tôi. Người ông đáng kính ấy luôn chiếm một vị trí quan trọng trong trái tim đứa cháu bé nhỏ này.

II/ Thân bài

1. Cảm nghĩ về đặc điểm ( ngoại hình, tính cách)

  • Nội tôi năm nay đã ngoài tám mươi, cái tuổi mà người xưa hay ví rằng “Càng già càng dẻo càng dai/ Càng gãy chân chõng, càng sai chân giường”.
  • Những vất xả xuôi ngược thời còn trai trẻ cùng với tuổi tác đã khiến cái lưng nội hơi còng, khi nội đi lúc nào cùng cần cái gậy nâu để chống. Nghe thấy âm thanh lạch cạnh của tiếng gậy đập xuống đất vang lên cũng là lúc tôi kêu lên đầy thích thú “ A nội đây rồi”.
  • Mái tóc pha sương gió đã được phủ một màu trắng như cước. Đôi lúc nội đùa tôi rằng: “ Có cái gậy chống và mái tóc bạc rồi, thêm bộ râu nữa thì nội thành ông bụt rồi con nhỉ”.
  • Làn da nhăn nheo của nội đã điểm những chấm đồi mồi.
  • Khuôn mặt nội lúc nào cũng toát lên vẻ hiền lành, phúc hậu, vẻ mặt của một lão làng giàu kinh nghiệm và từng trải.
  • Tôi ấn tượng nhất là đôi dép cao su màu đen đặc của nội. Nghe nội kể tôi mới biết đó là đôi dép đã theo nội xuyên suốt hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mĩ, đó là kỉ vật vô giá nên nội giữ nó kĩ lắm.
  • Nội tôi yêu thương con cháu lắm. Có gì ngon, có gì tốt nội đều để dành cho con cho cháu.
  • Những đứa bé và cả người lớn ở xóm tôi đều ví nội là một kho chuyện vô tận không bao giờ hết. Vào buổi tối sáng trăng, mấy đứa trẻ con lại tụ tập ở sân nhà nội vòi nội kể chuyện cổ tích, chuyện thần thoại Hy Lạp, chuyện Tam Quốc, Thủy Hử. Vào những dịp hội đình, hội làng thì người lớn trẻ nhỏ đều quây quần quanh nội để nghe chuyện về lịch sử làng, về những trận đánh Mĩ, đánh Pháp ác liệt mà nội đã từng tham gia.
  • Với sự tốt bụng và kinh nghiệm sống dày dặn, nội luôn được mọi người tin tưởng tìm đến xin lời khuyên mỗi khi gặp những vướng mắc trong cuộc sống.

2. Cảm nghĩ về kỉ niệm

  • Với tôi thì nội là người đáng kính và quan trọng hơn cả.
  • Tôi nhớ mãi bước chân chập chững đầu tiên của tôi là do nội cầm tay dắt tôi đi.
  • Tôi nhớ mãi cái ngày tôi tập đi xe đạp cũng là nội giữ chặt yên xe sau để tôi yên tâm đạp xe.
  • Thời tiểu học của tôi gắn liền với những chiếc bánh rán của nội. Cứ mỗi lần được điểm chín, điểm mười là nội lại mua cho tôi một chiếc bánh rán nóng hổi. Bây giờ tôi lớn rồi nhưng nội vẫn giữ lời hứa cũ mỗi lần tôi đạt điểm cao là nội lại mua bánh rán cho tôi. Tuổi thơ tôi thật đáng nhớ vì có nội, vì có hương vị bánh rán dẻo dẻo ngọt bùi ấy.
  • Mỗi sáng tôi đều thức dậy sớm cùng nội tưới nước cho cây cối trong vườn. Đây là thói quen từ xưa của nội rồi. Nội bảo tôi rằng cây cối quanh nhà xanh tốt thì cuộc sống mới nảy nở và vui tươi được.
  • Tôi nhớ lắm những cái vỗ vai động viên, những lần xoa đầu khích lệ của nội. Nội luôn là người truyền cho tôi động lực về ý chí vươn lên trong cuộc sống để tôi có thể vững bước trên con đường tương lai của mình.

III/ Kết bài

  • Nêu suy nghĩ về đối tượng đó.

Nội trong tôi luôn là người tuyệt vời như thế đấy. Tôi cảm thấy thật may mắn khi được sinh ra là đứa cháu bé nhỏ của nội. Tôi mong muốn nội sẽ thật mạnh khỏe để ở bên tôi mãi mãi.

Mabt79_ wikihoc.com

Similar Posts

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *