Cảm nghĩ về người thân(Ông, bà, cha, mẹ, anh, chị, bạn, thầy, cô giáo) – Bài viết số 3 lớp 7

Chúng ta được sinh ra và lớn lên, tất cả đều nằm trong vòng tay yêu thương của người thân. Là nghĩa nặng tình sâu của cha mẹ, là sự yêu thương ấm áp của ông bà, hay cái vỗ về an ủi của thầy cô. Đó chính là những người quan trọng trong cuộc đời của mỗi người, giúp chúng ta trưởng thành trên mỗi bước đường. Hướng dẫn làm bài văn cảm nghĩ về người thân(Ông, bà, cha, mẹ, anh, chị, bạn, thầy, cô giáo) hay nhất các bạn có thể tham khảo trong phần tập làm văn số 3 của ngữ văn lớp 7 đề

Các bài viết về chủ đề Cảm nghĩ về người thân được quan tâm :

  • Dàn ý Bài viết số 3 lớp 7: Cảm nghĩ về người thân(Ông, bà, cha, mẹ, anh, chị, bạn, thầy, cô giáo)

Để làm được một bài văn cảm nghĩ về người thân, các bạn phải chọn mình sẽ viết về ai và viết như thế nào. Các bạn nên viết về người mà mình dành nhiều tình cảm nhất. Hôm nay, mình sẽ hướng dẫn các bạn viết bài văn cảm nghĩ về người bố. Trước hết, hình dáng người thân của các bạn như thế nào, tính cách của họ ra sao, đời sống tình cảm có gì đặc biệt không? Để bài viết của mình thêm chân thật và sinh động, các bạn có thể thêm những kỉ niệm của mình với người thân ấy, có thể là chuyện vui, cũng có thể là chuyện buồn. Các bạn hãy cố gắng viết sao cho chân thật và tình cảm nhất nhé. Chúc các bạn thành công!

BÀI VĂN MẪU SỐ 1 BÀI VIẾT SỐ 3 LỚP 7 CẢM NGHĨ VỀ NGƯỜI THÂN(ÔNG, BÀ, CHA, MẸ, ANH, CHỊ, BẠN, THẦY, CÔ GIÁO) LỚP 7

Ơn cha nghĩa nặng tình sâu. Không có một định nghĩa nào chính xác về sự thiêng liêng của tình phụ tử. Giữa cha và con, đó đơn giản là sợi dây vô hình kết nối và mãi mãi không thể có nghịch cảnh nào có thể chia cắt được.

Nghĩa mẹ lớn lao đến nước biển đông không thể sánh được. Công cha to lớn, vĩ đại đến núi Thái Sơn không thể cao bằng. Cha là người sinh ra ta, ta mang trong mình dòng máu nóng hổi của mẹ cha. Từ thưở sơ khai đến xã hội hiện đại ngày nay, không có một thứ tình cảm nào có thể sánh được với tình cảm mẹ cha. Theo triết lí của Khổng Tử xưa, tình phụ mẫu là cốt lõi của mọi điều trong cuộc sống. Tức là con người không thể làm được gì nếu không có lòng hiếu thảo với cha mẹ. Cũng như tình mẫu tử, tình phụ tử thiêng liêng vô cùng. Người cha không cho ta sự dịu dàng như lời mẹ ru sau những câu hát. Cha không cho ta dòng sữa ngọt ngào nuôi ta lớn khôn. Cha cũng không có sự chăm sóc tỉ mỉ như người mẹ. Vậy những lúc ta yếu đuối, cần lắm một bờ vai tựa vào. Hay ai ở bên ta khi ta cần hành trang cần thiết cho cuộc sống đầy chông gai ngoài kia. Ai sẵn sàng ở bên ta, chia sẻ mọi khó khăn với ta như một người bạn đồng trang lứa? Đó là cha! Cha thưc sự là người bạn, người đồng hành bất kể khi ta khó khắn, mệt mỏi với cuộc sống này. 

Cả một đời vất vả quần quật làm. Cả một đời chỉ nghĩ về hạnh phúc gia đình, nghĩ về con cái. Người cha chấp nhận hi sinh tất cả, đơn giản là vì con. Làn da rám nắng vì những buổi đi biển đầy sóng gió. Đôi bàn tay thôi ráp chai sạn vì công việc. Cha trông thật khô khan. Thế nhưng đằng sau ngoại hình ấy là cả một tấm lòng yêu thương vô bờ bến cho con cái. Người cha sẵn sàng bươn chải, chấp nhận làm bất kì công việc nào chỉ để cho con có thể có cuộc sống tốt nhất có thể. Sau những ngày tháng làm làm lụng ấy, nơi duy nhất để trở về, đề làm tan đi mệt mỏi của cha chính là gia đình. Dường như khi về đến nhà, được nhìn thấy mẹ con là tất cả mệt mỏi đều biến mất.

Sự bươn chải cả một đời vất vả đem lại cho cha vốn sống, kinh nghiệm sống phong phú, một điều mà bất cứ người con nào khi bước vào cuộc đời đều cần thiết. Chập chững biết đi, cha dắt tay, cha nâng đỡ từng bước đi của ta. Ngày bước vào ngôi trường học tập, cha đèo con đi trên con đường làng thân thuộc, bắt đầu một trang sách mới trên cuộc đời. Lớn lên chút nữa, cha dạy con học hành, dạy ta điều hay lẽ phải, phép tắc trong đối nhân cử thế. Dần đần lớn lên dần, việc học cũng tốn kém. Cha lại vất vả đi sớm về khuya nhiều hơn. Cha lại kiên trì, chăm chỉ để có được đồng tiền cho con ăn học. Bất kì khi nào con cần, dù bận bao nhiêu cha cũng sẵn sàng gác lại mọi công việc để ở bên vỗ về. Khi ta trưởng thành, có ai là không vấp ngã trên bước đường lập nghiệp? Ta cảm thấy vô dụng, ta nhụt chí, ta thấy cô đơn lạc lõng. Thất bại của tuổi trẻ, khi mà chưa có một kinh nghiệm trong tay quả là vô cùng khó khăn. Nhưng ta không cần phải bận tâm nữa, vì đã có cha sẵn sàng là người bạn đồng hành thân thiết. Dường như chỉ cần được thấy cha, ta đã có động lực làm lại mọi thứ, tiếp tục đam mê tuổi trẻ. Tôi luôn tự hỏi, vì đâu tôi có nhiêu khát khao đến thế. Rồi tôi nhìn lại, tôi nhận ra rằng đằng sau tôi, cha luôn dõi theo, luôn tiếp sức mạnh cho tôi. Tất cả khao khát cả một đời của cha gửi vào trong tôi, trong tương lai của tôi.

Cha yêu con như cá yêu nước, như chim ca yêu trời. Ấy thế nhưng còn đó những đứa con bất hiếu, chúng sẵn sàng đánh đổ mọi thứ cha làm vì chúng, vì cả gia đình. Những đứa con ấy không chịu học hành, chỉ lo ăn chơi đua đòi. Để rồi bao nhiêu công sức của cha, chúng đổ vào những cuộc ăn chơi. Nhiều người còn lao vào những tệ nạn xã hội, để rồi phải sống trong nhà lao song sắt. Họ là những thành phần đáng để lên án, phê phán. Họ cần phải xem xét lại cách sống, cách đối xử với cha mẹ sao cho phải đạo. Như trong lời ru ngọt ngào của mẹ :” Con ơi muốn nên thân người. Lắng tai nghe lấy những lời mẹ cha”. Ngày nay, khi mà xã hội hiện đại, con người bận rộn hơn với cuộc sống, thì khoảng cách giữa cha mẹ và con cái càng rõ rệt hơn. Người ta bận bịu với mọi thứ diễn ra xung quanh, mà đôi khi quên mất người cha người mẹ thương yêu luôn ở bên họ. Thế hệ trẻ chúng ta, những người làm con hãy sống sao cho phải đạo làm con. Hãy học cách hiếu thảo với bề trên, chăm chỉ tu dưỡng đạo đức. Khi còn đang ngồi trên ghế nhà trường, hãy cần cù rèn luyện học tập hiệu quả để thành tài. Có như thế, ta mới có thể bước vào cuộc đời tốt đẹp nhất, xứng đáng với sự hi sinh của cha dành cho ta.

Cùng với tình mẫu tử, tình phụ tử là thiêng liêng, đặt lên trên mọi thứ tình cảm khác. Con người ta sẽ không thể thành công dân tốt, thành con người có ích cho xã hội nếu không có lòng thương yêu, kính trọng mẹ cha!

BÀI VĂN MẪU SỐ 2 TẬP LÀM VĂN SỐ 3 LỚP 7 CẢM NGHĨ VỀ NGƯỜI THÂN (ÔNG, BÀ CHA, MẸ, THẦY CÔ GIÁO) 

 “Bà ơi bà cháu yêu bà lắm! Tóc bà trắng, bạc trắng như mây.” Đó là câu hát mà không biết từ bao giờ, chỉ biết là hồi em còn rất nhỏ đã được mẹ hát cho nghe. Cho đến tận bây giờ khi nghĩ về em vẫn thấy thương và nhớ bà da diết. Và bà luôn là người thân yêu nhất trong gia đình mà em kính mến.

 Bà em năm nay đã ngoài 80 tuổi. Bà có mái tóc bạc trắng như mấy và hàm răng đen do ăn trầu. Da bà nhăn nheo và có nhiều vết đồi mồi, là những dấu tích của những năm tháng vất vả không nguôi. Trông bà rất đẹp lão và chẳng khác gì những bà tiên trong truyện cổ tích mà em từng đọc. Bà em thường mặc bộ quần áo vải lụa có họa tiết bông hoa nhỏ li ti, tóc bà luôn vấn lên đầu trông rất gọn gang mà hiền từ đúng mực của một người phụ nữ Việt Nam truyền thống. Lúc nào trong miệng bà cũng nhai trầu nên răng bà đã ngả sang màu đen. Tất cả khiến bà trông thật phúc hậu.

Với em bà là một người vô cùng ấm áp, vô cùng trìu mến. Bà luôn luôn hướng dẫn chỉ bảo em những gì em chưa biết. Bà em luôn tận tâm vì con vì cháu. Bà chính là thời hướng dẫn em cách dùng đũa, cách đan khăn, cách gói một miếng trầu. Ngày xưa khi em còn nhỏ, chính bà là người bế bồng, nâng niu những lúc bố mẹ đi làm vắng nhà. Tuồi thơ của em là tuổi thơ bên bà em và gắn liền  với bà em. Vì vậy mà em yêu bà nhiều lắm, nhờ có bà mà em học hỏi được thêm bao nhiêu điều quan trọng trong cuộc sống

Năm nay bà em đã ngoài 80 tuổi nhưng bà vẫn luôn giúp đỡ gia đình những công việc nhà đơn giản như nhặt rau, quét nhà. Bà em không muốn con cháu mình phải mệt mỏi. Bà bảo em: “Bố mẹ đã phải đi làm vất vả để nuôi dưỡng con lớn, con trưởng thành. Vì vậy bà cháu mình phải giúp đỡ bố mẹ công việc nhà con nhé!” Đối với con, với cháu lúc nào bà cũng là người âu yếm, người khích lệ tinh thần và bà chính là nguồn động lực dồi dào khi em ở nhà. Bởi bà luôn nhắc nhở em những điều nhỏ nhặt nhất, để em biết trân trọng cuộc sống, yêu mến bố mẹ và còn yêu bà nữa.

 Em còn nhớ như in một lần em bị thằng Tí hàng xóm bắt nạt nhưng em chỉ biết ôm mặt khóc và về đến nhà kể cho bà nghe. Bà em đã dỗ em nín và khuyên nhủ em một điều rằng tuy em nhỏ bé và yếu đuối nhưng em lại là một anh hùng vĩ đại trong lòng bố mẹ và ông bà. Nên e cần nín đi, phấn  đấu nhiều lên để không phụ lòng mong đợi đó của cha mẹ. Do vậy mà bà chính là chỗ dựa ấm áp của em. Và bà cũng giống như người bạn thân thiết với em nữa. Nhiều lúc em chỉ mong thời gian đừng trôi để bà em không già thêm nữa, để bà em bên cạnh gia đình nhiều hơn nữa.

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chẳng mấy chốc mà em đã trưởng thành còn lưng bà thì ngày một còng xuống. Nhiều lúc em ước giá mà bà không yếu đi, không già đi, để mãi mãi ở cạnh em và em được vùi đầu vào lòng bà.  Em sẽ luôn tiếp thu những lời khuyên dạy của bà, sẽ cố gắng phấn đấu hơn nữa để trở thành đứa con ngoan, học giỏi, không phụ lòng cha mẹ và bà. Bà ơi, bà hãy mãi mạnh khỏe và sống lâu để cháu có thể chăm sóc và phụng dưỡng bà, bà nhé!

Similar Posts

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *